Trong bối cảnh thế giới đang chuyển dịch mạnh mẽ sang phát triển xanh và tăng trưởng bền vững, khái niệm “dấu chân carbon” ngày càng trở nên quen thuộc và quan trọng, đặc biệt trong lĩnh vực sản xuất – xuất khẩu nông thủy sản. Dấu chân carbon được hiểu là tổng lượng khí nhà kính phát thải trực tiếp và gián tiếp từ một sản phẩm, hoạt động hoặc tổ chức trong suốt vòng đời của nó. Đối với ngành thủy sản, phạm vi này bao gồm từ khâu nuôi trồng, khai thác, chế biến, đóng gói, vận chuyển cho đến khi sản phẩm đến tay người tiêu dùng và được xử lý sau sử dụng.
Xuất khẩu thủy sản Việt Nam đang tăng tốc mạnh mẽ trong năm 2025, mở ra hy vọng đạt 10 tỷ USD. Tuy nhiên, sau những con số ấn tượng là bóng mây thách thức từ các rào cản thương mại và kỹ thuật, đặc biệt tại thị trường Mỹ. Nguy cơ sụt giảm trong năm 2026 đang hiển hiện, đòi hỏi ngành phải chuẩn bị các giải pháp ứng phó.
Từ một vùng đồi cát, anh Lê Hà Giang đã xây dựng nên trang trại xanh và đưa khoa học công nghệ vào nuôi cá chình hoa, thu lãi tiền tỷ.
Thái Lan mở cuộc điều tra khẩn cấp về khối lượng vàng trị giá 2,15 tỉ USD xuất khẩu sang Campuchia, trong bối cảnh biên giới vẫn bị siết chặt từ đầu tháng 6.
Từ đầu năm 2025 đến nay, địa phương đạt kim ngạch xuất khẩu vượt mốc 2 tỉ USD và sắp hoàn thành kế hoạch đề ra.
Doanh nghiệp cần linh hoạt hơn trong chiến lược, thay vì tập trung vào một thị trường, cần chủ động khai thác đồng thời các khu vực CPTPP, EU và Trung Quốc để cân bằng rủi ro.